Minh sinh ra trong một gia đình thuần nông nghèo có 3 người con tại một xã miền núi thuộc huyện Bát Xát, Lào Cai. Gia cảnh bần hàn nên anh em Minh học hết lớp 7 phải ở nhà phụ giúp bố mẹ kiếm sống. Năm 14 tuổi, Minh bỏ nhà, nhảy xe xuống Vĩnh Phúc tìm kế sinh nhai.
Đặt chân đến Vĩnh Phúc trong những ngày đầu tiên bỡ ngỡ, Minh làm đủ các nghề, không nề hà công việc nặng nhọc, miễn sao kiếm được đồng tiền nuôi bản thân mình. Trong một lần đi lang thang tìm việc, Minh được vào làm bốc vác cho một cửa hàng bán thức ăn chăn nuôi. Dựa vào mối quan hệ, Minh lại được nhận vào làm công nhân tại một xưởng chế biến gỗ tại xã. Nhờ khéo mồm, dần dần Minh được đưa lên làm quản lý công nhân tại xưởng chế biến gỗ đó. Không lâu sau, Minh được cho chạy theo xe chuyển gỗ cho các cửa hàng cũng như phân xưởng nhỏ hơn. Từ đây, những bước ngoặt cuộc đời đã xảy đến với Minh. Có chút tiền, trong những lần theo xe hàng, Minh gặp và tiếp xúc với những nhóm ăn chơi, rủ rê la cà quán xá, rủ nhau hút, chích. Từ đây, Minh đã bước chân theo ngã rẽ khác của cuộc đời. Nhóm bạn Minh quen ăn chơi, khi có tiền thì phung phí theo các cám dỗ, khi hết tiền thì rủ nhau đi chấn, cướp của những người đi làm về đêm. Thế rồi nhóm này mưu đồ lớn hơn, thành lập băng nhóm chuyên đi siết nợ thuê, cướp của, trấn lột… Cuộc sống của Minh cứ như vậy được 2 năm thì bị công an túm được. Hắn bị vào tù và chịu án 5 năm trong trại giam.
(Hình ảnh chỉ mang tính chất minh hoạ)
Sau khi ra tù, Minh quay về mảnh đất Vĩnh Phúc, tìm về quê mẹ và định lập nghiệp lại. Nhưng ngựa quen đường cũ, Minh tập hợp được một số đàn em khi xưa đang lay lắt, bổ xung thêm được một số đàn em mới, Minh lại lập băng nhóm mang tên “Minh trê”. Đi đến đâu, cái tên “Minh trê” lại trở thành nỗi khiếp đảm của mọi người. Có tiền, Minh cho đàn em ăn chơi hút chích. Khi lương cạn, chúng lại đi lùng sục khắp nơi để cướp của. Theo lẽ tự nhiên, tung hoành ngang dọc được khoảng hơn một năm thì băng nhóm bị sa lưới công an. Những tháng ngày ăn cơm tù lần thứ hai, Minh đã nghiệm ra những giá trị của một cuộc sống lương thiện. Minh cũng khao khát một mái ấm gia đình, có con và được sống trong hạnh phúc.
Mãn hạn tù, Minh quay lại với nghề thợ xây. Nhờ sự chăm chỉ, tháo vát, Minh nhanh chóng trở thành ông chủ thầu xây dựng ở Vĩnh Sơn. Nhưng bất ngờ đổ bệnh nằm giường, điều trị mãi không thấy thuyên giảm bệnh, Minh vào bệnh viện. Cầm tờ phiếu xét nghiệm máu dương tính HIV, mọi thứ dưới chân Minh như tan ra, mặt đất như sụt xuống. Nhưng trời cao vẫn thương hại Minh. Sau một thời gian dài, nhờ điều trị đúng cách, cộng thêm quyết tâm giành giật sự sống từ căn bệnh thế kỷ, Minh dần lấy lại được sức khỏe vốn có. Từ đây, nhờ có kinh nghiệm cũng như có duyên ăn nói, Minh bắt đầu đi cai các công trình xây dựng của địa phương, từ sân nhà văn hóa đến các công trình của người dân xã ngoài. Hạnh phúc lại lần nữa mỉm cười khi Minh gặp Quyên, cô gái kế toán của cửa hàng chuyên bán xi măng ở Vĩnh Yên. Sau một thời gian tiếp xúc, chia sẻ với nhau những vui buồn trong cuộc sống, hai người trở nên thân thiết. Tình yêu đã nảy nở vượt qua tất cả những kỳ thị và khuyên can của gia đình và bạn bè, Quyên quyết định lập gia đình với Minh.
Từ đó, công việc làm ăn của Minh phất lên như diều gặp gió. Từ hai bàn tay trắng, Minh giờ đã trở thành ông chủ của nhiều công trình lớn bé của huyện Vĩnh Tường. Minh khẳng định mình trên thương trường và tạo điều kiện để giúp đỡ những người nghèo khó, những người cùng cảnh ngộ. Hiện cơ sở của Minh giải quyết việc làm cho trên 30 lao động, thu nhập khá. Với đôi mắt rạng ngời niềm tin, Minh chia sẻ: “cuộc đời đã cho tôi sống lại sau bao những lỗi lầm mà tôi gây ra, bằng vào niềm tin và tình yêu với cuộc đời này, tôi sẽ cố làm tất cả để không phụ với đời, tôi sẽ cố gắng cưu mang những mảnh đời nhiễm HIV và bù đắp cho gia đình trong những thời gian tới.” Minh đã về Lào Cai để giúp đỡ những người thân trong gia đình chưa có việc làm. Hạnh phúc dường như đã trọn vẹn hơn đối với đôi vợ chồng biết vượt số phận này. Đây thực sự là cái kết vẹn toàn, ước mơ tròn đầy nhất của một đại ca giang hồ vang bóng một thời.
Linh Long